Cung Trọng Bảo - Thầm Lặng, Cảm Ơn Ba

Kính tặng Ba, La Khê


Tám mươi năm, Ba vững vàng dáng núi
Bên vợ hiền, trọn vẹn nghĩa tào khang
Thuở chiến chinh phải từ biệt xóm làng
Vẫn trở lại vì lòng không ly tổ


Đã bao năm ba sống đời năng nổ
Áo nhà binh không ngăn nỗi ruộng vườn
Ngõ trước, vườn sau, hoa trái mãi xanh tươi
Ba chăm bón bốn mùa không mỏi mệt

Thời trai trẻ, cuộc đời ba khoáng đạt
Bạn bè thân có đủ bốn phương trời
Gặp mẹ rồi từ đó bỏ cuộc chơi
Ba khép lại những ngày thanh xuân ấy

Ba khép lại làm cội tùng vững chải
Mẹ tựa vào nuôi lớn một đàn con
Tháng năm qua dẫu có lắm vui buồn
Tình phu phụ vẫn cát đằng núp bóng

Ba vẫn vậy trong tình làng nghĩa xóm
Thương bà con, lân lý ở gần xa
Mấy đứa con, mây nước biệt sơn hà
Lời không nói, chắc ba buồn trong dạ

Con ở đây có những ngày xứ lạ
Chợt nghe như giọng ba đọc thơ Kiều
Câu thơ đó, ba đọc hoài một điệu
Điệp khúc buồn lay động một mình ba

Con trở lại đôi ba lần Xuân, Hạ
Lại lên đường, lầm lũi kẻ đi xa
Cây mai đó, đã bao lần thay lá
Ba già rồi, vườn cũ chẳng ai trông

Ba già rồi, vườn cũ cũng bâng khuâng
Mùa rơm rạ, chỉ còn trong nuối tìếc
Sáu mươi năm, bài thơ nay mới viết
Như tấm lòng thầm lặng biết ơn ba.


Cung Trọng Bảo
San Diego, 05/05