Lương Văn Lợi - Dáng Xưa

Tha hương nhớ mãi đường quê
Chiều buông tóc xõa gió về áo bay
Bướm vàng theo lối chân ai
Nghiêng nghiêng vành nón che vai dáng gầy



Từ anh lạc bước chốn này
Một đời phiêu lãng mây bềnh bồng trôi
Thương về bên nớ xa xôi
Nghiêng nghiêng vành nón che đôi má hồng

Trời giăng mây xám vào đông
Nhìn con phố lạ Washington lạnh nhiều
Nhớ ai như nhớ người yêu
Nghiêng nghiêng vành nón những chiều gặp nhau

Ngày xưa em biết gì đâu
Làm sao chia hết nỗi sầu ly hương
Âm thầm mà nhớ người thương
Nghiêng nghiêng vành nón gió buông tóc thề

Bướm ong lạc lối đường về
Dáng xưa em đã vào đề thơ anh
Nhớ về bên nớ xa xăm
Hương xưa chợt thoáng nghìn năm bận lòng.



Lương Văn Lợi