Tin Bóng Đá Hương Vinh 2013

Tin và ảnh của Hồ Lê Hiếu

Từ ngày 23 tháng 3 năm 2013, giải bóng đá xã Hương Vinh khởi tranh. Giải có 8 đội bóng tham gia theo thể thức chia 2 bảng, loại trực tiếp lược đi lược về. Hòa trong không khí sôi nổi, đội bóng đá thôn La Khê với đội hình trẻ, khỏe, kỹ thuật cá nhân đã tham gia giải với tinh thần thể thao cao thượng và cống hiến. Trận đầu ra quân, đội bóng thôn La Khê thắng đội thôn Địa Linh tỷ số 2-1.

Dưới đây là một số hình ảnh ngày "ra quân":



Đôi Điều Về Một Người Bạn

Cung Nguyên Hải

Lời tác giả: Tôi may mắn được sinh ra từ một làng quê có những tấm lòng nhân hậu, những con người nghị lực, và những kẻ có lòng. Tuy họ không nhiều, nhưng đã tiếp nối nhau từ thế hệ này qua thế hệ khác và đủ để đem đến cho làng quê một nét đẹp nhân bản và cho riêng tôi một tấm lòng ngưỡng mộ. Trong số này, có một người bạn cùng thời với tôi: Anh Phạm Hiển ...

Tôi và Phạm Hiển tuy ở cùng làng, cùng xóm, hai nhà cách nhau khoảng 100m, nhưng chúng tôi không quen thân với nhau nhiều mãi cho đến những năm từ 1995 về sau. Lý do là vì năm 1956, khi tôi theo cha mẹ từ Mang Cá về định cư lại ở làng quê thì tôi theo học lớp nhì (lớp 4 bây giờ) trường tiểu học Hương Trà vừa mới xây hoàn thành ở giữa hai làng Bao Vinh và Thế Lại Thượng ở cách nhà khoảng 2km, còn Phạm Hiển học lớp tư (lớp 2 bây giờ) ở trường tiểu học Hương Cần, chi nhánh đặt ngay tại trong làng La Khê. Năm 1959, Hiển đậu vào lớp Đệ Thất trường Hàm Nghi trong Thành Nội thì tôi đang học Đệ Ngũ cũng trường này và năm 1963 khi Hiển vào Đệ Tam trường Quốc Học thì tôi đang học năm cuối.

Hai đứa học trò có vẻ đuổi bắt như vậy, nên đã chỉ biết nhau, thỉnh thoảng gặp nhau đây đó, nhưng chơi và thân với nhau thì chưa. Năm 1965 tôi vào Sài Gòn học Đại Học Hành Chánh thì Hiển vẫn ở Huế theo học Trường Cán Sự Y Tế. Hai đứa đã vào đời theo hai hướng khác nhau. Cuối năm 1968, sau khi tốt nghiệp, tôi làm việc, lập gia đình và yên ổn sinh sống tại thành phố Sài Gòn kể cả sau biến cố đổi đời 30/4/1975, cho đến mùa hạ 1990 được đi Mỹ. Còn Hiển long đong hơn nhiều. Hiển tốt nghiệp thủ khoa Cán Sự Y Tế năm 1967 để mở đầu cho một quãng đời đầy biến động, lắm đổi thay và gian khổ. Giữ chức vụ Trưởng Phòng Mổ Bệnh Viện Quảng Trị khoảng một năm, anh bị động viên khóa 2/68 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, sau đó phục vụ dưới màu áo Địa Phương Quân Tiểu Khu Quảng Trị cho đến 1971. Từ 1972 chuyển về làm Sĩ Quan Trơ Y tại Phú Bài, Huế. Là một học sinh xuất sắc của Hàm Nghi và Quốc Học trước đây, dù phải vào đời do hoàn cảnh, anh vẫn giữ được ý chí ham học, nghị lực vươn lên nên đến 1974 anh đã tốt nghiệp Tú Tài 2 và theo học tại Đại Học Văn Khoa Huế. Năm 1975 học tập cải tạo tại Đà Nẳng. Năm 1977 phải đi vùng kinh tế mới Darlac. Từ 1978 đến 1986 lại phiêu bạt về vùng biển mặn Rạch Giá, Kiên Giang. Thời gian từ 1987 đến 1990 sinh sống ở Buôn Mê Thuột và từ 1991 anh mới trở về định cư lâu dài ở quê ngoại La Khê.

“Xả”… stress !

BS Đỗ Hồng Ngọc

Không có stress có lẽ con người cũng không thể tồn tại. Thế nhưng, vượt ngưỡng đến một mức nào đó thì con người cũng…không thể tồn tại, bởi chính stress gây ra nhiều thứ bệnh về thể chất và tâm thần, nên rất cần biết cách “xả” stress trong cuộc sống đầy căng thẳng, âu lo hiện nay.

Stress là một phản ứng bảo vệ, khi cơ thể bị một mối đe dọa, mối nguy hiểm xảy đến cho nó. Người ta gọi nó là phản ứng (hay đáp ứng) “chiến đấu hoặc bỏ chạy” (fight or flight response), nghĩa là trong tình huống đó, chỉ có hai cách để chọn lựa: chiến đấu để sinh tồn hoặc bỏ chạy để… sinh tồn!