Phạm Hiển - Nỗi Niềm

Riêng gởi cháu PKĐ


Cháu

Ta có nghe
Cô gái quê kia hăm hở ra khỏi thẩm mỹ viện
hài lòng vì mình đã có cằm chẻ mũi cao
nhưng khi về nhà cô lại buồn lại giận biết bao
vì mẹ cha cô đã sững sờ sau nhiều phút giây mới nhận ra con đẻ
rồi cô mãi mê về một thế giới riêng tư còn rất trẻ
thế giới không vườn tĩnh lặng không xóm bình yên

Cung Nguyên Hải - Chuyện Chúng Mình Ăn Tết Ở Quê Hương

Gởi Tuyết Lê

Đường Bao Vinh vẫn rộn ràng sông nước
Nắng Địa Linh hờ hững những tàn phai
Chiều La Khê đồng vọng tiếng chuông dài
Căn nhà cũ đã không còn thấy mẹ

Ta lỡ hẹn đôi lần ăn Tết Huế
Với song đường giờ khuất nẻo trời xa
Nợ áo cơm lần lữa tháng ngày qua
Nay đã trễ chẳng còn ai ở đó