Cung Trọng Thanh - Lặng Ngắm Đời Mình

Ta ngu ngơ bước trên đường sỏi lạ
Đôi chân trần đã dẫm lắm chông gai
Nén nỗi đắng cay, kiếp sống lạc loài
Dựng lại đời cho đàn con đang lớn



Ta lặng lẽ trong vòng quay kiếm sống
Nhọc nhằn nào rồi cũng nhẹ như tơ
Bao tủi cực ta dệt lại thành thơ
Thương những tháng ngày đời ta vất vưởng

Ta ray rức với niềm riêng u uẩn
Sống đất người lòng lận bận quê xa
Dòng sông xưa vẫn chở nặng phù sa
Mẹ nuôi ta một đời dài tần tảo

Ta ngậm ngùi đêm đêm mình với bóng
Ngọn đèn mờ hiu hắt tháng ngày trôi
Ngẫm xem thử đã qua bao chìm nỗi
Đời còn chi ngoài những nỗi lao đao

Ta dửng dưng sống giữa đời xa lạ
Ru hồn mình về dưới bóng tre xưa
Chút hạnh phúc còn lại thoảng hương đưa
Và lặng ngắm đời mình, khung cửa hẹp.

Cung Trọng Thanh
Virginia - 1997