Lương Văn Lợi - Xuân Viễn Xứ

Chiều cuối năm mưa buồn rơi lấm tấm
Gió lạnh về lanh động mấy rèm thưa
Nhìn muôn chồi mơn mởn đứng trong mưa
Như chờ đón phút giao thừa viễn xứ




Mừng xuân đến tiễn đông vào quá khứ
Mà nghe hồn lưu luyến những ngày thơ
Những ngày xưa đầy ước vọng mộng mơ
Không vướng bận đến dòng đời trôi nổi

Không vướng bận đến thiền tâm, tội lỗi
Bởi quanh mình là biển rộng bao dung
Là lối về với lòng mẹ mênh mông
Như lọn mía, như buồng cau, nải chuối

Trăm hướng đi nhưng về chỉ một lối
Nên xuân buồn thao thức mãi không thôi
Nước từ nguồn quanh quẩn cũng về khơi
Xa cách đó mười lăm năm rồi nhỉ!

Thời gian qua như đêm dài mộng mị
Đón xuân này xuân nữa mấy mươi xuân
Bạc mái đầu đi mãi giữa mông lung
Khao khát chút hương nồng chiều đông lạnh

Khao khát chút ánh hồng đêm cô quạnh
Muôn hoa về đua nở đẹp trần gian
Rộn tiếng cười bôi xóa dấu ly tan
Cho cách trở vẫn có ngày hạnh ngộ

Lương Văn Lợi
Seattle, WA 2006


  1. gravatar

    # by Nguyễn đình Toàn - lúc 02:33 9 tháng 9, 2010

    Đọc và nghe thơ anh làm mà cứ tưởng như thơ của nhà thơ tiền chiến nào đó.

  2. gravatar

    # by Nguyễn đình Toàn - lúc 02:46 9 tháng 9, 2010

    Hải Đà

    Thơ Phóng Tác: Vương Ngọc Long
    Phổ nhạc: Mai Đức Vinh

    Cảm Xúc Đêm Trăng
    (Ý thơ Tĩnh Dạ Tứ - Lý Bạch)

    Đêm thu lặng lẽ gió phiêu phiêu
    Réo rắt bên song tiếng sáo diều
    Cố quận xa xăm sầu lữ thứ
    Một mình quán vắng cảnh đìu hiu

    Lá đổ mây giăng luống thẫn thờ
    Rừng phong trở giấc động hồn thơ
    Vi vu nhạc gió bên đồi vắng
    Khắc khoải năm canh mắt lệ mờ

    Ngổn ngang trăm mối vấn vương lòng
    Ngàn dặm quê xa bóng chập chùng
    Xào xạc thu vàng nghe tiếng vọng
    Thềm trăng đầy ắp lá ngô đồng

    Thổn thức hồn quyên mộng tỉnh say
    Sông xưa bến cũ nhớ từng ngày
    Phơ phơ tóc bạc đời sương điểm
    Thở vắn đêm dài ngấn lệ cay

    Đầu giường vằng vặc ánh trăng soi
    Cứ ngỡ sương rơi đất trắng ngời
    Trăng chiếu trời cao mê mẩn ngắm
    Cúi đầu ... thương nhớ cố hương ơi !

    Vương Ngọc Long

    Bài thơ này của Lý Bạch nguyên tác của nó thơ chữ Hán nhưng đây là bản dịch của Vương Ngọc Long gửi anh Lợi thưởng thức .

    Nguyễn đình Toàn