Cung Trọng Thanh - Về Đi Em

Riêng cho Lững

Về đi em
Bao năm rồi xa xứ
Em hãy về
Thăm mẹ, chốn quê xưa
Mẹ chờ em
Như nắng hạn chờ mưa
Lận bận chi
Mà em chưa về thăm mẹ



Về đi em
Bao năm rồi xa xứ
Vẫn nhớ hoài dáng mẹ năm nao
Đời cơ khổ
Mẹ không than vãn lời nào
Áo vải rách vai
Quần bao tấm vá
Nắng lửa mưa sa
Mẹ lặng lẽ gom từng hạt thóc rơi
Trên những cánh đồng
Đường quan, Cồn đình, Miểu súng, Ma trơi
Nuôi cháu
Giúp con
Để dành cho rể

Về đi em
Đừng chần chờ mà trể
Đọt nắng chiều không sáng mãi trên cao
Về đi em
Bao năm rồi
Em có nghe tiếng mẹ ngọt ngào
Kể em nghe chuyện đường rơm trước ngõ
Ôi! những đường rơm sợi khô sợi ướt
Như những sợi tơ hồng
Vướng vít đời ta

Về đi em
Bao năm rồi
Em có nghe lời mẹ xót xa
Cơm áo đó
Nhưng lòng già tê tái

Về đi em
Hãy về bên mẹ
Nhúm cho mẹ bếp lửa tàn đông
Em sẽ thấy hạnh phúc mênh mông
Giữa khói lam chiều bàng bạc
Hãy nấu cho mẹ tô canh lá hẹ
Thêm chút hành hương
Mẹ sẽ ấm lòng trong tình con chăm chút

Về đi em
Về đi em
Hãy về bên mẹ
Nỗi vui mừng sẽ cao vút trời xanh
Mắt mẹ mờ, giọt lệ vẫn long lanh
Mẹ sẽ khóc, đời hợp tan bao ngã

Về đi em
Về đi em
Dẫu quê mình có nắng mưa vất vả
Vẫn đậm đà nghĩa mẹ công cha
Vẫn ấm giọng hò
Tình mẹ thiết tha
Bao canh khuya vỗ về em giấc ngủ

Về đi em
Về đi em
Hãy trở về thăm căn nhà cũ
Chỗ nằm xưa
Vẫn còn đó hương nồng
Trăng vẫn thẹn thùng
E ấp bên song
Và khoảng sân nhỏ
Vẫn phủ đầy hoa khế

Về đi em
Về đi em
Chúng mình về kẻo trễ
Đọt nắng chiều rồi sẽ tắt trên cao
Hãy về đi
Để gọi lên hai tiếng “mẹ ơi” ngọt ngào
Để được thấy
Những giọt nước mắt tủi mừng
Lăn dài trên nhăn - nheo - má - mẹ

Về đi em
Về đi em
Chúng mình về kẻo trể, em ơi.

Cung Trọng Thanh