Minh Tâm - Nhớ Huế

Tôi nhớ Huế nhớ mùa hoa phượng nở
Tiếng ve sầu ca khúc nhạc biệt ly
Bờ sông Hương thấp thoáng bóng người đi
Đôi trai gái vai kề vai sánh bước
Dòng sông Hương giữa đêm hè nóng nực
Những chiếc thuyền theo sóng nổi lênh đênh
Trong thuyền kia ai khảy khúc nhạc tình
Ai sa ngã hố sâu đầy trụy lạc
Cô gái Huế cả bức tranh tuyệt tác

Môi hé cười hoa nở vẫn kém xinh
Đôi mắt nàng trong đẹp chứa chan tình
Má ửng đỏ mái tóc thề buông xỏa
Mỗi bước đi cả bài thơ khó tả
Hơi thở này là tiếng sáo du dương
Giọng êm êm phảng phất một mùi hương
Làn da trắng mịn màng người thon thả
Tôi nhớ Huế khi nắng chiều đã mỏn
Núi Ngự Bình còn lại một chấm đen
Giòng sông Hương khi thành phố lên đèn
Ôi cả một rừng hoa chìm đáy nước
Đoàn nữ sinh trên đường về nhịp bước
Đôi môi hồng hé nở nụ cười xinh
Má hây hây đôi mắt liếc đa tình
Tay cắp sách vin vành nón Huế

Bên Gia Hội uy nghi chùa Diệu Đế
Những chiều tà nghi ngút khói trầm hương
Và nơi đây chôn chặt nợ yêu đương
Quên thế sự ngày đêm cầu nguyện Phật
Hồ Tĩnh Tâm giữa trưa hè nắng gắt
Muôn hoa sen khoe sắc tỏa mùi hương
Núi Ngự Bình vừa ló dạng trong sương
Vang khúc nhạc cành thông reo trước gió
Những lăng tẩm các nhà vua thuở nọ
Thỏa hiếu kỳ của những khách phương xa
Kinh đô Huế đền cung điện nguy nga
Ôi vào đó tưởng lạc hồn tiên cảnh
Chùa Thiên Mụ những chiều tà hiu quạnh
Tiếng chuông chùa rền rỉ vọng ngân nga

Tôi nhớ Huế tôi nhớ nhiều nhớ thật
Và lòng tôi vang dội sóng sầu đau
Gió mây ơi, mây gió đến nơi đâu
Cho tôi gởi tình quê về xứ Huế


Quãng Lợi một chiều buồn
Tháng 5/1956


truongtien