Phan Văn Thìn - Lời Cho Em

viết tặng Minh Hải

Em có biết chiều nay nơi xứ lạ,
Có một người quanh quẫn mãi trong mơ.
Tìm nơi xa xăm kia, sau những áng mây mùa,
Ai đã dấu một thời như cỗ tích:
Sông Hương Giang lặng lờ trăm sợi nhớ,
Thành Nội hẹn hò anh đợi mãi dưới mưa
Ngự Bình thông reo mây giăng qua phố Huế
Trường Tiền mưa bay, anh nhớ giọng em cười.
Tóc em dài anh đã dệt thành thơ,
Nhặt hoa nắng anh điểm tô màu áo lụa.
Đập đá muộn phiền từng giông bão qua đi,
Ai thả gió miên man bên bờ Gia Hội.
Chiều Thiên An dưới bóng ngã thông già,
Trong nắng nhạt nhòa anh hiểu nghĩa yêu đương




Em có biết chiều nay nơi xứ lạ
Xác lá rơi nhiều người viễn xứ bâng khuâng
Bao nhiêu năm tất bật bước phong trần,
Giờ ngoảnh lại đây cũng chỉ là hư ảo.
Ta uống cạn những giọt sầu trong đáy cốc,
Ru hồn buồn theo cơn lốc của thời gian.
Lake City chiều nay giữa gió lộng mây ngàn
Ôi! Xa xót bẻ bàng đời lưu lạc.


Em có biết chiều nay nơi xứ lạ,
Cơn mưa trái mùa băng giá một hồn đau.
Hơi men lạ không ấm sầu xa xứ,
Khi tuyết trở về, người lữ thứ biết về đâu
Đời xuôi ngược lênh đênh ghềnh thác,
Cơn gió vô tình hạt cát cũng gây đau
Đời xa xứ, ngậm sầu nơi biển lạ


Phan Văn Thìn