Phan Văn Thìn - Nỗi Nhớ

La Khê ơi, nếu chiều nay tôi trở lại
Nắng hanh vàng còn trải thảm cỏ xanh
Nơi vườn cũ bướm ong còn lượn
Hay cũng bỏ đi rồi từ thuở tôi xa.



Cô bạn cũ có còn hong tóc
Bên khung cửa buồn, mắt ngấn lệ trông xa
Cớ vì sao mà môi mắt nhạt nhòa
Sao cứ mãi ôm đàn nơi bến đợi
Để cho tôi dù một đời hối lỗi
Bao ăn năn không thắm được má ai hồng.

Mẹ tôi đó tóc xanh giờ đã bạc
Tiễn con đi đếm nhớ từng ngày
Ôi một đời cặm cụi vá may
Không vá nổi mảnh đời mẹ khổ
Cha tôi đã già nua luống tuổi
Có còn không cày nổi đám ruộng xưa
Cho tôi về, đứng mãi dưới cơn mưa
Xin rủ sạch những phong trần khách lữ thứ.

Cho tôi về, thăm lại quê hương màu nắng cũ
Bao nhiêu năm tôi ấp ủ mãi trong l òng
Cho tôi về với bến nước dòng sông
Con hói nhỏ quanh co đong đầy kỷ niệm
Cây cỏ chỉ, cỏ may quyện mình trong gió
Đêm trăng hè nghe mẹ hát ca dao
Tôi sẽ về trồng lại cây đào trước ngỏ
Mỗi độ đông tàn tây liểu bớt bơ vơ.

La Khê ơi, biết mấy mong chờ
Người trở về sẽ dệt lại một vần thơ
Để cuối đời không phải hụt hẫng chơ vơ
Nơi xứ lạ sống mượn vay đời kẻ khác.

Phan Văn Thìn 
Minnesota