Cung Bảo Trân - Tâm Tình Với Nội

Kính tặng bà nội ở La Khê

Tám năm rồi nhưng lòng con cứ nhớ
Những con đường rơm phủ, lá tre bay
Những hàng cau thầm lặng dáng cao gầy
Như đứng đợi nội về sau buổi chợ.



Con cứ nhớ cửa nhà sau khép mở
Nội ra vào thầm lặng rửa rau tươi
Giếng nước sâu không thấy bóng nội cười
Dưới nón lá dấu một đời vất vả.

Con cứ nhớ chiều quê xưa êm ả
Nội xoáy trầu dáng điệu buồn bâng khoâng
Mắt nội xa xôi ẩn dấu điệu sầu
Bởi con cháu cứ xa hoài bóng nội.

Con cứ nhớ nội ngồi như ngóng đợi
Những đứa con đứa cháu sớm về thăm
Để nội có một đôi lần hạnh phúc
Trong cuộc đời đã lắm những gian nan.

Nơi con ở đồi cao, trời lãng đãng
Mây thật nhiều, gió se lạnh rừng thông
Nắng Ca li không đủ sưởi ấm lòng
Đứa cháu gái đã xa rồi quê cũ.

Gió ngàn ơi thăm giùm ta nhà nội
Cây mai vàng đã vượt khỏi tường cao
Cây khế bên hè, trái chín ngọt ngào
Và hàng hiên vẫn âm thầm bóng đợi?

Cung Bảo Trân
San Diego – mùa thu 97