Phan Văn Thìn - Tình Denver

Denver ơi! ngỡ ngàng quá đổi,
Vương tay cao đã với tới trời
Bước chân xuống suối nguồn lành lạnh
Bâng khuâng sao cây cảnh xứ người.
Đồi Red Rock sáng ngời ngàn sắc đá,
Suối bảy màu hơn cả cảnh thần tiên
Ai xây cầu treo nối liền trời đất
Nói giùm tôi bí mật suối Mẹ hiền.



Sư trưởng ơi ! bàng hoàng gấp bội,
“Thượng -Uyển”(1) xây rồi chẳng bảo cùng nhau
Vườn “Vô-Ưu”(2), Thanh xếp lại hàng sau,
Vườn “Hạnh-Ngộ”(3), Bảo mau về mà chấn chỉnh.
Hàng Mồng-tơi phơi mình trong nắng,
Luống rau lang xinh xắn, nhớ quê nhà
Bánh nậm ấy, sao mà chưa đủ thước ?
X.O ba chai, anh mua trước đợi chờ.
Anh bao giờ, anh cũng là anh,
Cũng chu đáo, cũng đậm tình anh Cả.
Đêm vội vã đào cành hoa lạ,
Thắp đèn khuya cắt trụi cả vườn lang,
Bó Mồng–tơi nằm trên đất ngỡ ngàng,
Rau húng quế, hãy mang về chia đủ.

Tuyết-Lê hởi, giữa bốn bề rau phủ,
Hồng ngọc, hột xoàn có mua đủ bó rau lang.
Đêm qua chưa, nghe bẽ bàng không tả,
Mai tôi đi, anh gởi cả tâm tình,
Tôi quay mặt nghe lòng mình ngăn lệ,
Biết bao giờ, có thể lại tìm nhau.

***

Tơ với Dụng đậm màu tình phụ xướng,
Nàng quay phim, chàng vác máy tưởng nhất làng.
Khi đến chỗ bàng hoàng quên ống kính,
Ngày hôm sau, nàng giận lắm, máy quên pin.

Thanh-Lững vẫn giữ tình quê củ,
Trước khi đi mất ngủ bao đêm
Gói nghiã tình chồng nếm vợ nêm,
Chí đã quyết phải trên ngàn bánh lọc.

Bảo-Lê nay bộn bề hơn thuở trước,
Một bước chân đi, bốn bước chân về.
Thương con cháu,chẳng nề chi khó nhọc
Tiếc tài hoa, bẻ vận khi thơ đề.

Ôi, cảm kích tấm lòng Nguyệt-Lệ,
Tiệc đầy bàn đâu dễ mấy ai.
Mái tóc đẹp khen tài chăm sóc
Nói với tôi, phải tóc mọc hay không?

Gặp lại Lạp-Xuân lòng mừng vô kể
Chút ân tình để lại trong nhau
Có phải vì uống lầm nhân sâm dị thảo,
Chuyện thị phi : -tốt mái thì hao.

Vinh–Bút nhiệt tình chào mời bạn tới,
Phút tương phùng sao lỗi hẹn người ơi!
Đếm tóc bạc, cuộc đời dâu bể lắm,
Có còn không lần gặp lại thăm nhau.

Khen Hùng-Thảo, lòng cùng hiếu khách,
Chu đáo vẹn toàn chẳng cách nào chê
Thuở trước Nội sợ con vụng về quá đổi
Nào ngờ đâu nay nổi trội hơn người.

***

Denver ơi, có đợi chờ thêm lần nữa,
Cho tôi về thăm lại những người xưa
Đêm  Upham vội vàng, giàn nho chưa thấy,
Wesbter ơi, chai X.O còn đấy, đợi tôi về.

Lake city,Tháng 9/2009

Phan Văn Thìn

--------------------------------------------------------

Chú thích:(1) Thượng Uyển là tên chúng tôi tự đặt cho vườn nhà anh Phan Tế Nam,

(2) Cũng như Vô Ưu là vườn nhà anh Cung Trọng Thanh,

(3) Và Hạnh Ngộ là vườn nhà anh Cung Trọng Bảo.  Trong một thư riêng gởi tôi gần đây, anh viết:

Vườn Hạnh Ngộ đang trên đường chấn chỉnh
Ba năm sau, quyết chí đón đồng hương
Vườn Hạnh Ngộ sẽ thành Vườn Tao Ngộ
Sánh ngang hàng với Thượng Uyển, Vô Ưu

  1. gravatar

    # by Thu - lúc 04:11 1 tháng 10, 2009

    Chú Thìn ơi, bài thơ của chú hay và cảm động quá.