Cung Trọng Bảo - Mừng Cháu Ngoại Thôi Nôi

Tặng Cháu Trần Phú Cát


Con sinh ra giữa Hạ vàng rực nắng
Những chờ mong đã nở đóa hồng tươi
Tháng bảy, 20, Ôn Mệ nở nụ cười
Lòng mãn nguyện, mười tám năm xa xứ

Nỗi băn khoan, nay trở thành chuyện cũ
Con hồng hào, khỏe mạnh thấy mà thương
Nét mặt chân phương, tóc rậm, môi hường
Mệ tấm tắc: mắt cô này đẹp lắm



Ba Mẹ con dạt dào niềm hưng phấn
Căn nhà nay rộn rã tiếng cười chơi
Căn nhà nay tràn ngập những niềm vui
Và hạnh phúc nhân lên nhờ Con đó.

Chiều tan sở, Ông vẫn thường hỏi Mệ
Rứa hôm nay hai đứa nhỏ ra răng?
Mệ cười tươi, Tú, Cát, giống hai thằng
Quậy thì quậy, nhưng đứa mô cũng giỏi

Một năm qua, ngày hai buổi nhà Ngoại
Mệ ẫm bồng, bú mớm, mệt mà vui
Chị Tú kêu con, Phú Cát tối ngày
Dù thơ dại, đã đậm tình tỷ muội

Ba thương con như trời cao vời vợi
Chu đáo vô cùng, chăm chút lo toan
Mẹ của con, dù công việc đa đoan
Tình mẫu tử vẫn đầy như biển rộng

Ráng nghe con, ăn nhiều cho mau lớn
Để sớm vào lớp học với người ta
Ông đón con ngay từ cổng vào ra
Nghe con kể chuyện học hành, này nọ

Mười năm nữa, Ông đưa về thăm Huế
Thăm ngôi trường, Ba đã đặt tên Con
Thăm giòng sông của thành phố mơ màng
Ba con tắm thuở học trò trai trẻ

Ông đưa con, thăm La Khê nhỏ bé
Rất hiền hòa, nơi Ông đã sinh  ra
Nơi ngày xưa, Ông học chữ ê, a.
Ngôi làng đó, đậm tình ta ruột thịt

Ta ghé qua, một căn nhà cổ-tích
Ở Nội thành, của Mệ thuở xa xưa
Giòng hưng phế, có mong chi trở lại
Chẳng còn gì, ngoài chút ngậm ngùi thôi

Mừng Con lớn, MỪNG CON ĐẦY MỘT TUỔI
Hạnh phúc này, làm trẻ tuổi già Ông
Đời của Con chắc chắn sẽ tươi hồng
Và ấm áp trong tình thương Nội-Ngoại

San Diego, ngày 19 tháng 7 năm 2009
Cung Trọng Bảo


Phú Cát với Ngoại ở Washington DC - Hè 2009
Với Ông Bà Ngoại ở Washington DC - Hè 2009

  1. gravatar

    # by Trần Hoài Trung - lúc 02:49 28 tháng 7, 2009

    Xin thành thật cám ơn ôn Ngoại của cháu Phú Cát đã làm một bài thơ rất hay, cảm động, mang đầy đủ tình cha mẹ, tình ông bà, và tình quê hương.