Lời Trần Tình Của Người Sắp Thất Thập

Ta đổ rượu xuống dòng sông kiêu bạt
Gởi nổi buồn theo hiu quạnh phù vân
Áo Tư Mã đã phai ngày tóc bạc
Có hề chi thêm chút bụi phong trần!

Ta đổ rượu xuống niềm riêng quạnh quẽ
Gởi quê hương vầng nhật nguyệt phai tàn
Nơi non nước vẫn trông về bóng mẹ
Đất trích nầy hờ hững nợ trần gian

Ta đổ rượu xuống ngày xưa vang vọng
Chút công hầu còn lưu lạc long đong
Trang sách cũ khép xong thời ảo mộng
Thì mơ chi nghiên bút luận anh hùng!

Ta đổ rượu xuống vườn khuya cô tịch
Cũng đành thôi khi bỏ lại sông hồ
Đệ huynh ơi, hết rồi gươm cổ tích
Buổi thu tàn đem trăng dấu trong thơ.

Cung Trọng Bảo
Tháng 12/2013