Trả Lại Mùa Thu

gởi Phạm Lê Kha

Tôi một mình đứng vẫy gọi mùa thu,
Mà đâu biết thu đang về với gió,
Đang trở lại trên màu hoa cúc nở,
Đang hững hờ lãnh đạm với trời mây!

Tôi một mình nói chuyện với rừng cây,
Mà đâu biết lá không còn ở đó,
Tôi đâu biết nắng thôi cười hớn hở,
Và trăng cao hiu quạnh bóng quê nhà!

Tôi một mình đứng hát điệu thu ca,
Mà đâu biết đường tơ chùng lạc điệu,
Câu thơ viết ngậm ngùi bên kia núi,
Buổi chiều rơi vang vọng tiếng sương mù.

Tôi một mình gởi trả bạn mùa thu,
Trời bên ấy chắc xanh màu ảo-diệu,
Con hói cũ có còn bèo xanh biếc?
Hay hoang-du hồng thủy lạc xa bờ?

Cung Nguyên Hải
tháng 9/ 2013